Trong các ngày 5 và 6/11/2020, Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam nhiệm kỳ (2015 - 2020) đã tiến hành phiên họp toàn thể và ra thông báo kết quả Hội nghị với nhiều nội dung quan trọng như:
- Quyết định triệu tập Đại hội Hội Nhà văn lần thứ X (nhiệm kỳ 2020 - 2025); Quyết định trao giải Cuộc thi tiểu thuyết lần thứ 5 (2016 - 2019); Quyết định trao Giải thưởng Văn học Hội Nhà văn Việt Nam năm 2020; Quyết định kết nạp hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
- Hà Tĩnh “được mùa thơ” với vinh dự tác phẩm BÊN TRỜI, tập thơ của Nhà thơ Trần Kim Hoa, quê quán huyện Thạch Hà – Hà Tĩnh, hiện là Giám đốc Bảo tàng báo chí cách mạng Việt Nam được trao Giải thưởng VĂN HỌC HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM NĂM 2020; Nhà báo Ngô Đức Hành, hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Phó Tổng biên tập Tạp chí Cầu đường Việt Nam, quê quán huyện Can Lộc – Hà Tĩnh được kết nạp Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Chi hội Nhà văn Việt Nam tại Hà Tĩnh sẽ có thành viên mới là đồng chí Nguyễn Văn Thanh, quê quán huyện Lộc Hà - Hà Tĩnh, hội viên Hội Liên hiệp VHNT Hà Tĩnh trở thành Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam (chuyên ngành thơ)
Nhân dịp này, Văn nghệ Hà Tĩnh chúc mừng và trân trọng giới thiệu chùm thơ của Nhà thơ Nguyễn Văn Thanh
Nhà thơ Nguyễn Văn Thanh
TÌM SỢI RƠM VÀNG
Kính tặng mẹ
Trời mưa ướt đầm cỏ mềm trên mộ mẹ
Ướt đầy cây trái vườn ta
Đời mẹ nhọc nhằn chỉ mấy nụ hoa
Nụ sầu rụng đất quê
Trời đưa về nương nhờ cửa Phật
Nụ nở hoa đất Bắc
Bạo bệnh đẩy vào cõi hư vô
Cành nở rộ trời Nam xa cách
Một năm chỉ một lần về
Con út eo bên mẹ
Phận nghèo chưa đền nổi ơn sâu
Thắp nén hương
Nhìn lên trời cao
trời cao thăm thẳm
Con đi trên con đường đầy rơm
Ruộng nào bạc màu
Ruộng nào bùn sâu
Con đâu có biết
Mẹ gieo tuổi trời cho
Vào trong bùn đất
Con lớn lên trong đôi cánh tay gầy
Khi cuộc sống đủ đầy
Bên con không còn mẹ
Tấm lưng còng nằm sâu trong đất
Chẵng đợi được khi hạt thóc chín vàng
Khói hương bay
Con tìm mẹ trên trời
Trời cao thăm thẳm
Khi tóc con điểm nhiều sợi bạc
Gai góc cuộc đời lặn hết vào trong
Con vững vàng đi suốt tháng năm
Vì bên con luôn có mẹ
Ruộng lúa đồng khoai
Bờ kênh ngõ xóm
Giang tay ôm ấp vỗ về
Ngày cuối năm
Đi dọc chiều mưa
Xa rồi mùa gặt hái
Con cố tìm sợi rơm vàng sót lại
Nhớ thời còn mẹ ngày xưa
MƯA RÀO MIỀN QUÊ
Cơn mưa rào chợt đến rồi tan
Đồng quê ướt nhòe tiếng ếch
Ảo giác gợi về một thời xa lắc
Mẹ ta đang gặt lúa trên đồng
Tay cầm áo mưa chẳng để đưa ai
Mẹ nay đã thành người thiên cổ
Mưa với nắng chẳng còn lo lắng nữa
Ta bần thần cầm chiếc áo trong tay
Cơn mưa chiều chợt đến rồi tan
Trăng bỗng từ đâu rắc vàng đột ngột
Hương của trời trộn vào hương của đất
Cho lòng ta thương nhớ ngược thời gian
MAI CHIẾU THỦY
Mai chiếu thủy
Hoa hình sao li ti
Lặng lẽ trắng
Trong vườn bạt ngàn cây cảnh
Cuối năm thắp lửa hoa đào
Mùa hè biếc xanh khóm liễu
Góc vườn vẫn một trời sao
Chậu nhỏ,dáng cây cũng nhỏ
Khuất xa ở tận cuối ngày
Một mùi hương thơm lặng lẽ
Gọi bàn chân ta về đây