Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu chùm thơ của các tác giả Nguyễn Thị Hạnh Loan, Đặng Duy Lộc, Trần Thị Ngọc Mai, Đinh Văn Nhật Minh được rút từ tuyển sách “Biển đảo yêu thương”.
NGUYỄN THỊ HẠNH LOAN
HÃY TÌM VỀ VỚI BIỂN(1)
Hãy tìm về với biển anh ơi!
Khi mái tóc đã chẳng còn xanh nữa
Khi trái tim ngỡ không còn thắp lửa
Khi nồng nàn đã lặn xuống đáy sâu...
Hãy tìm về với biển để gần nhau
Nơi tình tự của bầu trời, mặt đất
Nơi trăng, sao ùa về trong mắt
Nơi ngọn sóng ru thuyền trong ngút ngát đại dương
Hãy tìm về với biển để yêu thương
Nhặt ký ức dệt thành miền tâm tưởng
Nhặt nắng gió trải trên lời hò hẹn
Nhặt nụ hôn rơi trên bờ cát không lời
Hãy tìm về với biển anh ơi!
Để môi chát vị mặn mòi của muối
Để vòng tay ai không còn bối rối
Để lỗi lầm như con sóng ào qua...
Hãy tìm về với biển để phôi pha
Bao giận dỗi, hờn ghen và xa cách
Bao ngang trái tưởng không gì xoá sạch
Bao nghi ngờ, bao tiếc nuối ngày qua..
Nghe không anh trước biển sóng vỡ oà
Ta bắt gặp đôi ta một thời rất trẻ
Xin một lần nhoà tan vào lòng bể
Thành hạt cát vàng nhỏ bé giữa trùng khơi...
Ngày 18/6/2014
______________
(1) Trích tập thơ “Sả cánh giữa chiêm bao”, Nxb Văn học, tháng 9/2018.
Sách đạt Giải C, Giải thưởng VHNT toàn quốc, năm 2018.
Làng Nhượng Bạn - Ảnh: Hương Thành
TRƯỚC BIỂN
Nếu ngày mai giặc có đến từ Biển Đông
Thì ai sẽ tòng quân lên đường giữ biển
Hay sẽ hiện nguyên hình những “anh hùng bàn phím”
Giong trống, mở cờ sau lá chắn những hàng quân
Hỡi những ai đang đau đáu cho giang san
Có ngẫm mình đã làm gì cho đất nước
Có nghĩ ta lắm khi cũng bê tha, lười nhác
Cũng khó ở trong lòng khi gà hàng xóm gáy vang
Cũng nhỏ nhen, cơ hội, luốc lem
Cũng thấy cái bất bằng, trái ngang mà làm ngơ ngoảnh mặt
Cũng thờ ơ đi qua một người ăn mày tội nghiệp
Cũng cười thấy may khi tai ương rơi vào ai mà không rớt xuống đầu mình
Cũng mê ghế cao, cũng thích đếm tiền
Cũng muốn có tấm bằng thơm tho để chờ thời cơ được đưa vào cơ cấu
Cũng năm ngón tay chỉ người này tốt, xấu
Nếu dám bua xua làm trái ý mình.
Rồi ta cũng đi vái tứ phương, lạy khắp chùa chiền
Giẫm đạp lên nhau chỉ để cầu mình may hơn một ngàn lần kẻ khác
Có lúc nào nghĩ mình chỉ là hạt cát
Bên đại dương bãi biển của muôn người
Sao không tung hoành khắp bốn phương trời
Dám bỏ bút nghiên để đi trồng rau sạch
Dám thành tỷ phú nhà nông mà không cần bằng cấp
Miễn xanh ngát cây đời bao thế hệ mai sau
Mấy mươi năm đất nước chẳng binh đao
Anh ạ, em chỉ muốn bình yên bên mâm cơm nhỏ
Sáng đi làm, chiều đón con, tối dạo chơi đầu phố
Xương máu cha ông đánh đổi quá đủ rồi
Và anh sẽ cùng em ngắm bình minh lộng lẫy biển khơi
Sẽ thấy đại dương mãi bao dung và độ lượng
Sẽ thấy mình nhỏ nhoi hèn kém
Nếu chẳng làm gì cho đất nước hôm nay...
Ngày 26/4/2016
Bình minh trên biển Kỳ Phú - Ảnh: Huy Tùng
ĐẶNG DUY LỘC
MIỀN TRUNG
Bờ biển nước mình hình cánh cung
Nên miền Trung oằn lưng gánh bão
Đất quê mình gập ghềnh lòng chảo
Mùa hạ đựng mưa
Mùa thu gánh bão…
Từ ngàn xưa
Dân quê mình tần tảo
Vắt kiệt giọt mồ hôi
Đổi lấy bát cơm manh áo
Lòng nặng trĩu âu lo
Con cá gỗ thuở học trò
Vắt cả muối Biển Đông
Kho suốt đời chưa đủ mặn
Chắt chiu từng hạt đắng
Sâu nặng tình quê hương
Vẫn say con đường
Gập ghềnh sỏi đá
Và mãi yêu biển cả
Có bãi bờ hình cánh cung
Tôi lớn lên ở miền Trung
Mảnh đất hẹp như niềm vui của cha
Dải đất dài như âu lo của mẹ
Bữa tiệc thèm quả cà nhỏ bé
Say rượu Tây nhớ hương nếp quê nhà
Đất miền Trung quê ta
Bởi biển rộng rừng sâu nên núi dài sông ngắn.
Miền Trung mãi là lá chắn
Giữa cuộc đời bão giông
Trường Sơn dài mênh mông
Chiếc đòn gánh hai đầu đất nước
Vẹo xương sườn nặng nỗi niềm mơ ước
Đất nước mình không thể thiếu miền Trung.
Vùng biển phía Nam Hà Tĩnh - Ảnh: Nguyễn Thanh Hải
TRẦN THỊ NGỌC MAI
BIỂN ĐÊM
Em về biển đêm nay
Trong nhịp thở hồn nhiên của sóng
Mắt lưới sáng tươi hi vọng
Ánh đèn lấp lánh ước mơ xa...
Lão ngư buông chài,
Chàng trai thả câu...
Mắt đêm nở bung câu thần chú
Gọi quà biển khơi.
Khoang thuyền anh
Quả mồ hôi
Ngắm triệu triệu vì sao
Hiến dâng lao động
Những nụ cười nở trên mũi sóng.
Biển đêm…
Chài lưới chao vào trăng
Trăng bồng bềnh suối tóc
Từ hồng hoang biển vẫn còn thức
Ru miệt mài thoăn thoắt những bàn tay
Biển đêm
Khúc hát mê say
Mạn thuyền vỗ nhịp
Chở đầy yêu thương!
ĐINH VĂN NHẬT MINH
THƯ LÍNH NHÀ GIÀN
Anh đứng đây giữa bốn bề sóng vỗ
Nắng chang chang và gió xoáy vây
Những cơn mưa bất ngờ xối xả
Thương con thuyền sấp ngả chao mây
Anh đã qua xoáy lòng cơn bão
Cả nhà giàn chung chiêng
Những trái tim, những tinh thần lính đảo
Vững một lòng vì Tổ quốc thiêng liêng
Anh hướng về bờ xa diệu vợi
Biết em đang ngày tháng đợi chờ
Đêm đêm em quờ tay ôm gối
Anh ngọt ngào từng giây phút em mơ
Anh sẽ về khi trao tay súng
Đồng đội thay anh đứng gác biển khơi
Dù nhớ thương lòng không nao núng
Đợi anh về từ khúc hát biển khơi
Anh sẽ về, chân hôn đất em ơi!
Tuần tra bảo vệ Cảng - Ảnh: Trần Chung