Tạp chí Hồng Lĩnh số 158 hân hạnh giới thiệu chùm thơ của các tác giả Yến Thanh, Nguyễn Minh Đức, Lê Vĩnh Thái
YẾN THANH
Mưa rươi
Nước thả lỏng mình rồi
Mưa vẫn còn rấm rức
Để tháng chín mưa rươi
Áo em khô lại ướt
Nước vội vàng nước chảy
Mưa thủng thẳng mưa đi
Cứ như mưa với nước
Chẳng có quan hệ gì!
Lộp độp...
Rơi
Lộp độp...
Mưa như mưa Sài Gòn
Mặt đường mưa sủi nắng
Vòm trời lên da non
Hàng năm vào tháng chín
Nghe mưa rươi.... giật mình
Đất sôi như chảo mỡ
Mưa bò như sinh linh.
NGUYỄN MINH ĐỨC
Nỗi nhớ tháng Mười
Mùa thu ơi!
Nỗi nhớ đã trổ vào những bờ hoa diếp dại
Em cửa đóng then cài tất tả để sang đông
Ta lóng ngóng cùng cỏ may ngày cuối
Không dệt nổi cho em chiếc áo kịp sang mùa
Ta nén những thanh âm vào tĩnh lặng
Dâng tặng em trong ồn ã đời này
Em quay mặt về phía trời cao vọng
Để mặc ta ngơ ngác giữa tháng Mười
Sẽ không còn kịp nữa
Dẫu ta gom đến le lói cuối cùng
Thôi đành nhặt những yêu thương lầm lỗi
Đặt cược vào câu thơ sấp ngửa tháng Mười
LÊ VĨNH THÁI
Viết trong ngày bão lớn
Ngày xa
gió lùa giọt cà phê
tràn ngập mặt bàn buổi sáng
mình chẳng thể hiểu nhau hơn điều đang có
cơn cồn cào trong cơ thể rời rạc ánh nhìn
lần cuối
lúc bão qua
phăng đi
hai đứa
biệt tăm…
trên mảnh đất mấy trăm năm đã nhiều cuộc tình
dẫu dắt nhau lên
ngôi tháp bảy tầng cầm lời thề hóa giải
cũng chẳng bao giờ
vượt khỏi dòng sông ám thị
tan vỡ
vẫn con đường quen câu nói ngọt ngào
mình ngồi đây ngoại tình trong tư tưởng
ánh mắt thèm lọt dưới tay quen
ngày mưa bão về
mặt trời rụng dưới chân mây lần ly - ngộ
xa lắc nhiều quãng lặng
bản nhạc không có cơ hội thể hiện thêm lần nữa
chiều mềm oặt như lá trong ngày bão lớn
truột xuống hai hàng mỏng lạnh phía em
làn da sậm rùng đau bàn chân yêu mị
mắt nghiền nhắm giật từ nhau cơn bão
mình
chia nhau ngày gió chướng
đẩy nhau ngày bão nổi
đời đã điên khi em chẳng ngó thẳng mặt mình
xua đuổi anh như đàn bò no cỏ
hờ hững đám bụi rậm
ngày vui bằng phẳng dấu giày...
em hãy quên đi
lần run mùi da gà nổi chín đường gân
lảy đảy như cá để anh còn đắm đuối
những cơn gió cũng dần theo bão...
anh sẽ về lại dưới ngôi nhà đổ nát
biết đâu tìm được lần chưa...
Minh họa: HÀ LÊ