Nguyễn Sĩ Lương, 63 tuổi , quê Sơn Ninh Hương Sơn - Hà Tĩnh, thường trú tại Bà Rịa- Vũng Tàu gửi chùm thơ về cho trang Website của Hội với mong muốn gửi gắm chút lòng của người con xa luôn hướng về quê cha đất Tổ. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
LỜI TỈ TÊ
Chuyến cuối cùng xe Hà nội Phổ yên
Còn lại dăm người đi về phố núi
Phía sau anh chợt nghe em gọi
Tình cờ từ đó nên quen
Cứ mỗi lần về công tác Phổ yên
Anh lại nhớ nao lòng người Hà nội
Mắt bồ câu hay cười ít nói
Tóc chấm ngang vai ngan ngát hương đời
Đã nhiều lân anh nói với em
Đất miền Trung quê anh nghèo lắm
Người Hà nội không quen mưa nắng
Em buồn ngoảnh mặt quay đi
Ngước nhìn anh hai mắt đỏ hoe
Hạt giận hạt thương đuổi nhau trên gò má
Đã yêu anh, yêu cả quê nghèo khó
Nắng mưa nhiều xanh mượt mà hơn
Em tỉ tê muốn về quê anh
Để được nghe câu đò đưa ví dặm
Để được xem ngàn trùng Thiên nhẫn
Đêm trăng thanh nghe các cụ lẩy Kiều
Về quê anh để ăn kẹo Cu đơ
Uống nước chè xanh tắm sông Ngàn phố
Để sẻ chia gió Lào đổ lửa
Để biết thương khi bão dập sóng dồn
Phía trước cuộc đời còn lắm gian nan
Tình yêu em sẽ đơm hoa kết trái
Anh sẽ làm con thuyền vững lái
Lời tỉ tê anh xin đón em về .
1973
NHỊP CẦU TREO
Nhịp cầu treo bắc qua sông Ngàn phố
Đung đưa như chiếc võng giữa trời
Mảnh đất này những ngày bão lửa
Sáng chiều mấy chục lượt bom rơi
Đau thương đã qua đi lâu lắm
Nham nhở hằn vết sẹo thời gian
Thông rú Nầm vươn cao đứng thẳng
Ru em hoài giấc ngủ ngàn năm
Ngàn phố đêm trăng xôn xao tiếng sóng
Qua chiến tranh nay lại hồi sinh
Nhịp cầu treo trải lòng mời bè bạn
Hãy về thăm quê mẹ Sơn ninh
Mùa đông 2002
HOÀI NIỆM
Chiều Sơn Lĩnh * mây bay lãng đãng
Gió Rào Qua * thơm hương của đại ngàn
Chia tay em đêm quân hành vội vã
Chiến trường xa còn lắm gian nan
Không dám hẹn sẽ có ngày gặp lại
Vì thương em đâu nỡ để em chờ
Để bây giờ anh là người sót lại
Sang sông rồi thuyền để bến bơ vơ
Anh đã về bến cũ Trại hươu
Bên nớ bên ni đôi bờ sông Ngàn phố
Phía bên nớ có dòng sông nho nhỏ
Chảy mãi vào lòng dòng hoài niệm xưa.
HƯƠNG SƠN ƠI
Đất Hạ vàng ,đừng ngỡ nắng hạ vàng
Trời Linh cảm,đâu phải hồn linh cảm
Rừng Hương Sơn ngàn trùng Thiên Nhẫn
Ai đã qua nhớ mãi bến Tam soa
Mái chèo ai khua sóng nước sông La
Điệu ví đò đưa trôi về từ Ngàn phố
Nơi ấy thượng nguồn cam nhà ai trĩu quả
O hấu gọi xuân về da diết nhớ Hương sơn
Hỏi: bao giờ cho tới ngày xưa ?
Để thuyền xuôi Vinh ắp đầy cam bưởi
Thuyền trôi xuôi đầu người quay trở lại
Chống chèo cho kịp chợ sớm mai
Hỏi: bao giờ cho tới tuổi ấu thơ ?
Chợ bò tết mua con gà đất
Té tè te râm ran gáy khắp
Xôn xao xóm dưới làng trên
Người Hương sơn chịu khó chịu thương
Đất Hương sơn đa sầu đa cảm
Tiếng Hương sơn thật thà dễ mến
Trời Hương sơn thơm man mác hương rừng
Dù đi đâu hay sống ở đâu
Đau đáu trong lòng nơi quê nhà muôn thủa
Từ đôi cánh Ngàn sâu Ngàn phố
Bay vào đời với bản sắc quê hương
Xuyên Mộc, thu 2003