Nhà thơ Xuân Hoài (15/5/1941 – 08/3/2006), quê ở thị trấn Đức Thọ - Hà Tĩnh, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, nguyên Tỉnh ủy viên, Chủ tịch Hội VHNT, Giám đốc Sở văn hóa thông tin Hà Tĩnh. Nhân ngày 8/3 và kỷ niệm 14 năm ngày mất của ông, Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu chùm thơ của Nhà thơ Xuân Hoài viết vè đè tài phụ nữ.
ÁNH LỬA
Nửa đêm các con vào
Áo quần mưa thấm ướt
Làm sao khô kịp được
Mai các con lên đường
Tội, sập ngắn làm giường
Chân dài không đủ duỗi
Nghe nó ngáy sinh thương
Chắc hành quân mệt mỏi
Mẹ kiếm trong bếp nồng
Ít than hồng nhóm lửa
Áo quần chăng đầy cửa
Mẹ ngồi hong suốt đêm.
Tóc bạc như mây mềm
Hồng lên trong ánh lửa.
Ngồi nhẩm quê từng đứa
Mẹ mong đêm nay dài.
VỚI EM
Với em nên ví như gì nhỉ
Như Tiên - Anh đã thấy Tiên đâu
Như hoa - ôi thế thì hơi phí
Hoa nở hoa tàn chẳng mấy lâu
Cho anh được ví em như rượu
Càng uống càng say biết đến đâu
Chỉ xin chén nhỏ phòng khi thiếu
Rượu hết chai còn lại khổ đau
Tốt hơn em chẳng như gì cả
Em vẫn là em đến bạc đầu
Cho thơ anh viết tình không giả
Em - nguồn sáng tạo của ngàn câu.
Xuân, 1994
CON ĐƯỜNG VỀ BẾN TAM SOA
Con đường về bến Tam Soa
Như câu thơ đẹp trải ra đón mời
Xanh chi lắm cỏ đê ơi
Để anh muốn chọn chỗ ngồi với em
Đò ai thả giọng hò quen
Cho người trên bến muốn xen lời vào
Nghìn năm cho thoả ước ao
“người ơi” câu ví vẫn xao xuyến lòng
Em như dòng nước xanh trong
Bao nhiêu bến hẹn bờ mong trải dài
Anh như đò dọc đi hoài
Bao xuôi ngược cũng không ngoài mặt sông
Người đi xa mấy năm ròng
Chưa ai quên một khúc vòng con đê
Cỏ xanh như chính lời thề
Hai bờ đê gợi bước về vương vương.
Bến Tam Soa - Ảnh: Nguyễn Thanh Hải
TẶNG EM
Cái nhìn em đằm thắm
Anh giàu có lên nhiều
Một phút em hờ hững
Anh nghèo đi bao nhiêu