23-11-2018 - 19:09

CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ NGUYỄN HỒNG

Nguyễn Hồng còn có bút danh Khánh Minh, sinh năm 1981. Hội viên Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Nghệ An. Đã từng xuất bản 2 tập thơ được đánh giá cao: Vết nhớ (tập truyện ngắn, Nxb Hà Nội 2014) Ví dụ anh (thơ, Nxb Hội Nhà văn 2016) và đã được đông đảo bạn đọc đón nhận.

Mỗi bài thơ của Nguyễn Hồng giống như một chuyến rong ca phiêu lãng. Chữ và nghĩa thỉnh thoảng đuổi bắt nhau cõi vô định, mà bất ngờ thu hoạch được những câu tinh tế: “Mùa đón hạ về trong veo câu hát/ Tóc ai thơm mùi nắng non” hoặc “Lòng ai bời bời gió/ Trôi trong chiều rỗng không”.
 Ban biên tập xin giới thiệu chùm thơ của chị.


 

VIẾT TRƯỚC TRUÔNG BỒN

 

Pháo súng lặng yên bên hoa và cỏ mộ
Truông Bồn khói hương một ngày nắng hanh
Mùa đã chín đợi người về rót mật
Tháng Mười rồi chị có đợi một cành hoa.

Tháng Mười rồi hoa khóc...chị biết không
Truông Bồn linh thiêng nghiêng mình viếng chị
Đôi vai gầy gánh đạn
Cho ngày bình yên xanh.

Mặt đất đã lành sau những vết chiến tranh
Em gặp mắt chị cười bao dung lẫn trong khói hương và nước mắt
Trước anh linh chị em không dám khóc
Nước mắt hậu sinh đâu nhiều để làm dịu những cơn đau.

Một nén lòng em thăm chị trong ngày lễ của nhau
Chị nhận nhé
Truông Bồn đang ngập tràn hoa.
Và nắng.

                             (20 -10 - 2015)

 

CÀ PHÊ NẮNG

Nắng chảy vào cốc cà phê sáng

Ngày Thành Vinh 40 độ.

Phố biếng cười

Thương gió mồ côi.

 

Phác thảo mình trước mùa nhuộm da

Mắt sâu đong nắng

Chênh chao đường thưa

Nắng chiếu xiên khoai lơ đễnh ánh nhìn.

 

Không thoát được khỏi mớ ý nghĩ xạm đen

Trăng khô ngày nóng

Đêm bốc tàn hơi chưa nguội

Đành tự tưới mình xanh tươi.

 

 

 

 

DỖI

 

Người gói những lý lẽ sắc tựa dao

Mà em chỉ biết cùn

Đành nói bằng im lặng

Dỗi hờn thả thinh không.

 

Một hai ba tập tầm vông

Xòe tay che mắt ướt

Này là dao sắc

Này là hơn thua...

 

Gót ngựa đợi đường đua

Chim chiều chưa mỏi cánh

Em giấu nỗi buồn vụng dại

Gả vào chiều bình yên.

 

Phác thảo mình trước mùa nhuộm da

Mắt sâu đong nắng

Chênh chao đường thưa

Nắng chiếu xiên khoai lơ đễnh ánh nhìn.

 

Không thoát được khỏi mớ ý nghĩ xạm đen

Trăng khô ngày nóng

Đêm bốc tàn hơi chưa nguội

Đành tự tưới mình xanh tươi.

 

Thương gió mồ côi.

Phố biếng cười

Ngày Thành Vinh 40 độ.

Nắng chảy vào cốc cà phê sáng

   

 

. . . . .
Loading the player...