Tháng Ba với những ngọn gió lãng du, khẽ khàng lướt qua thềm nhà, thấm đẫm vẻ đẹp cảnh sắc thiên nhiên qua từng chuyển động nhỏ của cây lá. Văn nghệ Hà Tĩnh hân hạnh giới thiệu chùm thơ Tháng Ba của tác giả Võ Thị Thúy Vân, GV Trường THCS Đan Trường Hội, Hội viên thơ, Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh.
KÝ ỨC THÁNG BA
Tháng Ba về nắng lại vàng tươi
Nghe nồng nàn mùi hương chanh hương bưởi
Gió nhẹ nhàng lùa qua làn tóc rối
Em bồi hồi ngơ ngác tháng Ba ơi!
Tháng ba về thương nhớ quá đi thôi
Lời hẹn thề mình trao nhau bối rối
Cái nắm tay sao ngập ngừng quá đỗi
Thuở hẹn hò anh còn nhớ hay quên.
Tháng ba về tưởng ký ức ngủ yên
Nỗi niềm dâng dạt dào như sóng biển
Ai lỡ hẹn chiều xuân xưa chẳng đến
Tháng ba buồn chầm chậm ... tháng Ba rơi...!
DẶM TRƯỜNG VỀ ĐÂU
Lưng trần bòn sắn kiếm khoai,
Chiếc đòn gánh nặng đường dài nuôi con.
Tuổi già đời Mẹ héo hon,
Dòng đời vất vưởng mỏi mòn Mẹ ơi!
Tưởng rằng bóng xế chiều vơi,
Bên con cùng cháu buồn vui một nhà.
Ngờ đâu cơ cực thân già,
Sớm hôm lầm lũi : bến, ga, bán hàng...
Thương Mẹ nước mắt chảy tràn
Xót xa kiếp phận muôn vàn đắng cay.
Người ta con cháu sum vầy,
Mà sao đời Mẹ buồn lay lắt buồn...
Mẹ ơi! Xúc cảm trào tuôn,
Vần thơ kính Mẹ suối nguồn tình thương.
Chiều buông bóng ngả bên đường,
Lẻ loi dáng Mẹ...dặm trường...về đâu...?!
THÁNG BA
Tháng Ba, sợi nắng dùng dằng,
Gió hồi hộp gió....bâng khuâng bóng ngày.
Vãn Xuân...Mưa thẹn thùng bay
Hoa xoan thấp thỏm bám đầy áo em.
Đã nghe chợt lạ, chợt quen
Cựa trong trời đất nỗi niềm rưng rưng.
Tháng Ba...thầm nhớ người dưng,
Tháng Ba sao cứ...ngập ngừng... tiếng yêu.
Hoa gạo tháng Ba (Tranh: Trần Nguyên)
CÒN
Còn chút xuân...nhẹ nhàng bên phố nhỏ
Còn chút chiều...bên ngày hết sắp qua
Còn chút lạnh...chạm nguồn rơi chiếc lá
Còn ta cùng...vời vợi... tháng ngày xa...
HỘI XUÂN
Lây phây rét ngọt tháng hai
Cải ngồng đương nụ nắng mai hoe vàng
Em đi trẩy hội chùa làng
Nghiêng nghiêng vành nón dịu dàng làm duyên.
Thuyền anh trẩy hội tháng giêng
Em cười ... sóng dậy ... thuyền nghiêng nửa thuyền
Ơi anh ! Cầm lái cho bền
Thuyền ta cập bến ... đầy nguyên tiếng cười...
Trao duyên mắt liếc trầu mời
Thắm câu Quan Họ ngọt lời dân ca
Dịu dàng mớ bảy mớ ba
Quai thao nón thúng duyên là duyên sao.
Ngắm em hồn lạc nơi nao
Say em quên cả lời chào giao duyên...
Ơ kìa ! Có phải chiều nghiêng
Mà sao anh thấy chung chiêng đất trời.
Ngẩn ngơ dáng ngọc xuân ngời
Bắc câu quan họ ngỏ lời yêu thương
Để ai lòng những vấn vương
Để ai lòng những bâng khuâng thẫn thờ.
Tình xuân ngây ngất hồn thơ
Hương xuân dịu ngọt chạm bờ môi ngoan
Gió xuân ấm áp mơ màng
Nắng xuân dịu nhẹ hôn làn tóc mai.
Xuân hồng tô thắm má ai
Để ai ngơ ngẩn ... thương hoài ... dáng xuân !
V.T.T.V