Tác giả Võ Giáp, bút danh Văn Thuận, Quê quán Xuân Hội - Nghi Xuân- Hà Tĩnh, là Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh, chuyên ngành Văn nghệ dân gian. Văn nghệ Hà Tĩnh hân hạnh giới thiệu chùm thơ được rút ra từ tập thơ Thuyền đời lặng lẽ do NXB đại học Vinh phát hành năm 2024 của tác giả.
Có phải ta yêu nhau
Thu, trái yêu chưa chín
Chuyện tình không trọn câu
Gió sông Hồng nhuộm tím
Ánh mắt chờ mưa ngâu
Hạ, tắm dòng xanh dâu
Bóng hình ai thắm lạ
Tiếng đàn ai lắng tỏa
Cứ ấm dần bên nhau
Xuân, vãn chùa cầu may
Lạnh đèn khuya phố vắng
Người cùng cây thức lặng
Phật mỏi…mười hai tay
Đông, tiếng yêu chưa cởi
Ngắm trời đêm xôn xao
Nóng bừng đôi má đợi
Cứ lặn dần từng sao
Hai mươi năm! Không mở
Sao lại gói lòng đau!
Hai mươi năm nữa! Ngỏ
Ngày ấy ta yêu nhau?
Tập thơ Thuyền đời lặng lẽ
Chim trời
(Bài thơ có nhắc tới tất cả
loài chim có trong Truyện Kiều)
Đêm xuân nên én lạc đàn
Bên song thỏ thẻ oanh vàng mỉa mai
Yến anh nô nức tìm ai
Chước đâu rẽ thúy, uyên hay hướng nào
Gà đồng chẳng thể bay cao
Nào ưng, nào ác ùa vào tầng không
Trời sao dung nổi cánh hồng!
Nôn nao loan phượng cưỡi rồng đẹp duyên
Hạ về bởi nhớ tiếng quyên
Mây thưa hạc lánh, mặc thuyền nghiêng trôi
Chim quyên nào dám ngăn đôi
Nhạn đang tìm bạn đầy vơi nỗi lòng
Tiếng gà báo nguyệt vầng đông
Mòn mỏi đôi cánh chim lồng Kiều mnag
Thênh thang gió nội mưa ngàn
Lồng son chẳng đoái, gỡ nan… cất mình
Lòng Mẹ (Ảnh:St)
Lòng Mẹ
Bao năm xa Mẹ héo mòn
Ngày đêm đôi cánh vẫn còn che trên
Quà quê dâng chút báo đền
Rằng con chưa khá, Mẹ khuyên “San về”
Thân cò lặn lội bờ tre
Đổi thêm giọt máu, tiếc que củi rào
Trở trời mình hạc còn đau
Nhìn bầy tất cả, càng hao “mạ gà”
Lặng ru “nước” thấm rát da
Cười ngây thơ để cháu bà “ngủ ngon”
Sương chiều lấm tấm tóc con
Vẫn lo có lớn sao khôn chưa nhiều
Bao giờ mới cạn thương yêu
Khói hương bóng Mẹ - sớm chiều gần hơn.
Đại thi hào Nguyễn Du
Ngàn năm tài mệnh khắc nhau
Cuộc đời dâu bể vàng thau khó lường
Phó Lê kiệt vận tai ương
Hưng thời ẩn Nguyễn chọn đường mà căn
Chi bằng vào Hống đi săn
Qua Treo phường vải trao khăn cùng nàng
Câu Kiều xanh với giang san
Ngân dài văn tế đàn tràng còn đau….
Nay vườn xưa gạch đỏ au
Uy nghi bức tượng đồng cao nghĩa tình
Trang nghiêm khăn nhiễu bên mình
Bút hoa đang vạch bất bình thế gian
Mắt Thần tay Phật tâm vàng
Cán cân nhân loại tôn hàng VĨ NHÂN
Vịnh Thúy Kiều
Thúy Kiều cam phận hồng nhân
Đức tài có đủ cung đàn so dây
Bể dâu cũng bén nơi này
Vườn đào thoa lạc đó đây hẹn hò
Lòng đang bối rối tơ vò
Ruồi bâu nhà hiếu làm cho nát đời
Sợ nơi bể ái buôn lời
Tìm vào cửa Phật cầm hơi tháng ngày
Sợ lầu xanh bóng trải dài
Bóng quan tìm tựa ai hay ngụy thần
Cầu mong một mảnh tình chân
Làm sao có được lúc trần còn gian.