Nhà thơ Đặng Bá Tiến sinh năm: 1952. Quê quán: Xã Sơn Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Hội viên: Hội Nhà văn Việt Nam, Hội nhà báo Việt Nam, Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh Việt Nam, Liên đoàn Nhiếp ảnh nghệ thuật Quốc tế, hiện là Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Đắk Lắk. Xin trân trọng giới thiệu tập thơ " Hồn Cẩm Hương"- Nhà xuất bản Hội nhà văn, 2017 và một chùm thơ viết về quê rút ra từ tập.
Nhà thơ, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Đặng Bá Tiến
…"Phần II của tập thơ, Nỗi đời, là những đề tài khác nhưng vẫn chất tâm hồn ấy. Khi mê đắm reo ca, khi tỉnh thức phê phán. Ngay cả khi anh thiên vị, ngoảnh lại níu kéo dĩ vãng như một người hoài cổ, thì tình cảm chân thành của anh vẫn làm ta cảm động. Đặng Bá Tiến nay đã vào tuổi ham nghĩ ngợi thế thái nhân tình, câu thơ đằm nhiều chiêm nghiệm" ( Nhà thơ Vũ Quần Phương)
Trân trọng giới thiệu một chùm thơ viết về quê trong tập thơ " Hồn Cẩm Hương" của Nhà thơ, NSNA Đặng Bá Tiến
MẸ QUÊ
Xa quê
giờ đã bạc đầu
vẫn còn nhớ mãi một câu gọi đò:
“Đò ơi… trời đã túi mò (1)
Mau mau cho với… con so đang chờ…”
Tiếng gọi đò
Văng vẳng trong mơ
Giữa khuya khoắt
Bỗng giật mình thảng thốt
Ngỡ thấy Mẹ trên chuyến đò ngày trước
Đêm Ngàn Sâu (2) hun hút gió mùa…
Quê mình nghèo
Nương sỏi, ruộng chua
Năm hai vụ cấy trồng
Mà hết mùa hết thóc
Chẳng thể ngồi nhìn con thơ nheo nhóc
Mẹ quảy gánh ngược ngàn tần tảo bán, mua
Con mắm gồng lên, củ sắn cõng về
Bàn chân bật máu tươi vì sỏi đá
(giá ghép được dấu chân như mảnh vá
Thì dấu chân Người đã kín nước non!)
Chúng tôi dần lớn khôn
Nhưng vai Mẹ gầy mòn
Bàn chân Mẹ ngày đông sưng tròn đau buốt
Mẹ vẫn bán buôn lần hồi xuôi ngược
Nay chợ Gát, chợ Cày
Mai chợ Bôộng, chợ Nhe(3)…
Câu ví vẫn thiết tha theo bước Mẹ đi về
Đời gian khổ mà lời ca không tắt
Phải câu ví ngàn đời tiếp sức
Để mẹ trèo đôộng Bụt (4), trụt khe Giao
Vượt qua dốc đời góa bụa gian lao!
Ba mươi năm rồi:
Mẹ về cõi chiêm bao
Nhưng giấc mơ nào con cũng thấy
Mẹ sừng sững giữa trời như rú Hồng rú Nậy (5)
Vai gánh đàn con
Vai quảy giặm, vè…
Mẹ trưởng thành tung cánh trăm quê
Trong mỗi tế bào vẫn mang tình Mẹ
Trong huyết quản vẫn chảy dòng máu Nghệ
Nên biết sống làm người xứng với Mẹ - Quê hương!
Chú thích:
1.Túi mò- tiếng Nghệ: Tối không thấy gì phải mò mẫm
2.Sông Ngàn Sâu: Khởi nguồn từ huyện Hương Khê, chảy về Linh Cảm, Đức Thọ, hợp với sông Ngàn Phố (tại Tam Sa) thành sông La (Hà Tĩnh)
3. Chợ Gát, chợ Cày thuộc huyện Thạch Hà; Chợ Bôộng thuộc huyện Vũ Quang, chợ Nhe huyện Can Lộc
4. Đôộng Bụt – tiếng Nghệ: Núi Bụt (nằm trên đường 15, đoạn Đồng Lộc – Hương Khê)
5. Rú Hồng, rú Nậy – tiếng Nghệ: Núi Hồng, núi Nậy (to), thuộc Hà Tĩnh
ÁO TƠI
Nắng quê nào có khác xưa
Thuở còn mò ốc bắt cua trưa hè
Nắng như lửa xối bốn bề
Thoa bùn kín mặt còn nghe nóng bừng.
Nắng quê giờ vẫn cháy lưng
Người quê giờ vẫn bạn cùng áo tơi
Đan chằm bằng lá rừng thôi
Bao đời dân dã chống trời hiên ngang
Nắng mưa có áo tơi quàng
Che người che cả mùa màng lúa khoai…
Ai cười thì cứ mặc ai
Áo tơi giờ vẫn quàng vai ra đồng
Gái quê ta vẫn má hồng
Người quê ta vẫn mặn nồng tình quê!
Đi xa ai cũng muốn về
Câu ca xứ sở tơi che mượt mà…
Bước từ trong bóng tơi ra
Bao người con của quê ta rỡ ràng!
Hà Tĩnh, 14/9/2014
Áo tơi - Ảnh: Linh Châu
THĂM QUÊ
Về thăm Hà Tĩnh tháng ba
Thanh minh mà nắng bỏng da thịt mình
Héo queo bụi trúc bên đình
Nao nao nhớ cỏ thanh minh một thời…
Quê giờ dự án khắp nơi
Nửa vui, nửa những bùi ngùi cho quê
Bao người giàu đến gớm ghê
Bao người tơi rách, nón mê… vẫn nghèo
Tháng ba quán dưới chân đèo
Đợi ai em đứng vẫy theo đêm ngày
Bỏ khoai bỏ lúa lắt lay
Bỏ đoan chính lại cho thầy mẹ em…
Tìm thanh minh dưới ánh đèn
Tôi ngồi với bạn cạn đêm chuyện trò
Đất – trời thay đổi không ngờ
Chỉ riêng con gái xưa – giờ… vẫn xinh!
Hà Tĩnh, 10/3/2010
CHỊ THAO
Thấy người cười
chị Thao lại khóc
một góc Trường Sơn chồng chị đang nằm
một góc nhỏ mà kiếm tìm mù mịt
40 năm
chị âm ỉ
Khóc thầm…
40 năm
chị như người câm
không vui cười
không đi lễ cưới
không dự thôi nôi
không mặc áo mới
không phấn son
nón sùm sụp cúi đầu
40 năm
chợp mắt là chiêm bao
chị thấy anh về vẫy tay đầu ngõ
anh không thể đi
quầng mây trắng đỡ
anh không thể vào nhà
chỉ nhìn chị xót xa…
40 năm
hương khói ám thịt da
chị tự liệm mình
trong bốn vách nhà hiu hắt
40 năm người cười
chị Thao thì khóc
một góc Trường Sơn
chồng chị đang nằm…
chị đã bái vọng anh từ tóc biếc
đến bây giờ đã sắc lau thu
chị bảo
còn vọng anh như thế
chẳng thể nguôi ngoai cả khi đã xuống mồ!
Buôn Mê Thuật, 30/4/2015
Nét quê - Ảnh: Bảo Phan
MÙI BỒ KẾT Ở NGÃ BA ĐỒNG LỘC
Dâng tặng chị Tần và đồng đội
Hy sinh anh dũng ở Ngã ba Đồng Lộc
Chiếc lược tre vừa cài lên tóc
Ngấm nắng quê chậu bồ kết óng vàng
Chưa kịp gội, nhận tin đường tắc
Chị đi thông đường cho kịp xe sang
Rồi chị đi…
Chậu bồ kết mãi úa vàng!
Quanh mồ chị giờ bao mỹ phẩm
Hàng hiệu Pháp, Hàn… chị có dùng quen (?)
Sao Đồng Lộc trong gió trưa vương vấn
Vẫn thoảng mùi bồ kết dịu êm!
Đồng Lộc, 13/7/2014
GHI Ở LÀNG BIỂN QUÊ TÔI
(Những ngày bị sự cố
Khói thuốc lào lởn vởn mái hiên
Những lão ngư ngồi bệt trên thềm
Ôm điếu cày nhả khói
Thuyền vô dụng nằm bờ úp mái
Những lão ngư ngồi nhìn biển lặng thing
Những lão ngư ngồi im để nói với chính mình
Bởi họ đã nói với nhau nhiều về biển
Bởi họ đã nói với đất trời nhiều về ô nhiễm
Giờ họ nói với lòng mình bằng khói thuốc triền miên
Trong khói thuốc kia tôi biết những nỗi niềm
Đang đè nặng trái tim người làng biển
Làng biển ngàn đời đang gặp biến
Không cá tôm cát chẳng thể nuôi người
Có thể rồi phải phiêu bạt trăm nơi
Người trôi xuống Cà Mau
Người dạt vào Đắk Lắk
Làng biển ngàn năm có thể rồi tan tác
Bến nước cây đa không neo được chân người…
Những lão ngư trầm ngâm ôm điếu
Chẳng một lời
Mắt mãi đăm đăm nhìn biển cả
Buổ sáng làng không mùi tôm cá
Làng như người thiếu máu
Nắng xanh xao…
8/2016
Làng biển - Ảnh: Bảo Phan