Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu trang thơ của các tác giả đã được đăng tải trên Tạp chí Hồng Lĩnh số 211 tháng 3/2024 (P2)
CHUNG TIẾN LỰC
Hình đất nước
Hai đầu võng mắc vào hai đỉnh núi
Phan Xi Păng với núi Bà Đen
Đất nước tôi mang dáng hình cánh võng(*)
vọng ngàn năm tiếng mẹ ầu ơ.
Vọng ngàn xưa tiếng mẹ Âu cơ
Cái ngủ ngoan ơi
ngủ ngon cho cha đi mở đất
núi tiếp núi cha dựng làm phên dậu
che chắn gió mùa ngăn thác lũ
cho ruộng đồng ngô tốt lúa lên xanh.
Ngủ ngoan ơi
Con ngủ say mẹ đào mương dẫn nước
gọi mùa vàng ngô lúa tốt tươi
những Y Tý lúa nương
những nếp thơm Tú Lệ
lúa thơm ruộng mật sông Hồng
miệt vườn bát ngát sông Cửu Long.
Đất nước trong con hiền lành giản dị
Là chiếc võng bà ru hời mẹ, mẹ hát ru con
Võng theo con những ngày ra mặt trận
Tiếng ầu ơ ấm cả dãy Trường Sơn.
_______________
(*) Ý thơ Nguyễn Việt Chiến.
TRƯƠNG NGỌC ÁNH
Biên cương
Biên cương vách trời dụng đứng
Lính biên phòng đứng gác trong mây
Sương khói ùa vào họng súng
Thép đông cứng giữa bàn tay.
Biên cương thâm u rừng già
Trắng trời đệm tuyết
Đá tai mèo vuốt nhọn đường lê
Gió hú như ngựa hoang tung bờm chiến mã.
Biên cương trắng ngàn lau xào xạc khua gươm
Hay bóng ngàn xưa in hình cương vực
Người lính bấm lún chân vách đá
Tạc thành cột mốc biên cương.
TRẦN HÀNH SƠN
Ký ức tháng Ba
Ta về với thuở đưa nôi
Làm thân chú Cuội lại ngồi gốc đa
Vớt lên lục bát tháng Ba
Hồn xưa rực rỡ mẹ già làng ơi!
Bã trầu vừa dập áo tơi
Khăn nhung mỏ quạ nắng phơi tím giàn
Chợ chiều ráng đỏ, mưa chan
Tiếng chim bìm bịp cuối ngàn mênh mông.
Tháng Ba ngọn khói uốn cong
Lên trời rồi lại bay vòng lũy tre.
TRẦN VIỆT HOÀNG
Trên cánh đồng mùa xuân
Dáng mẹ gầy loang mắt đồng
sắc cỏ rạo rực trở về từ sâu thẳm
gió cuối đông thai nghén lòng đất
mầm tươi nhú lên ngực trắng
Ngày xuân vừa chớm vào ý nghĩ
mẹ gieo hi vọng trên những thước ruộng
đất cằn rẽ lối chân trời
cội rễ mùa xanh đang mọc
Đường cày hừng lên vẻ mặt
mắt nắng soi ô lắng ruộng đồng
nỗi niềm rụng xuống
mặt đất bỗng mênh mông
Trên cánh đồng mùa xuân
đường én liệng phác họa khoảng trời hạnh phúc
mẹ gột rửa chân mình
dấu nứt ngai ngái mùi đồng sâu
nhìn về phía mùa xuân
sắc hoa nở tràn đường ruộng
NGUYỄN VĂN HỌC
Bên em anh còn thấy mẹ
Nhìn vào mắt em anh nghĩ về bóng mẹ
Nét tảo tần mẹ đã hằn lên đôi tay hay làm
Căn bếp ấm thân thương mà rộn rã
Hạt gạo trắng lòng bữa cơm nguyên lành
Hỏi màn đêm biết em ngủ rồi
Anh trở dậy khơi vào dòng chữ
Lại nhớ mẹ đến giờ vẫn chưa ngơi nghỉ
Đời bốn mùa mẹ thêm mùa nhớ thương con
Nơi căn phòng mùa xuân đang thắp
Em là hoa mai hoa mận
Trên bàn có bài thơ anh viết
Mang về một nhành nắng non
Bên em anh còn thấy mẹ
Những người phụ nữ tảo tần với xuân.
NGUYỄN NGỌC VƯỢNG
Tháng Ba sông Phủ
Anh theo nốt cuộc hành trình về phía tháng Ba
Nơi hoa dại đói nắng vàng rực rỡ
Nơi tóc thề bờ vai em đói gió
Chỉ còn lại dấu giầy sông Phủ
giăng màn lối mưa.
Anh còn bao tháng Ba cho mơ ước sập đôi bờ đốm lửa tàn tro
Con chim nhạn hót mỏi trời da diết quá
Nỡ nào vuột mất tháng Ba
Con cá búng gọi bạn tình loang sóng vỗ
Nỡ nào sông buông vó câu.
Anh lẩn thẩn qua bao tháng Ba cùng hoa dại nhuộm vàng sông Phủ
Còn gì để quên hay có gì để nhớ
Sông hẹn hò bâng quơ!
Phiên chợ mồng Tám tháng Ba
Lẩn thẩn phiên chợ buồn đằng đẵng buổi Giêng hai
Mẹ ngồi phía mép giường mồng Tám tháng Ba xếp lại đống áo quần cũ nát
Ngoài ô cửa gánh gồng bầm dập
Lối tắt ngang, lối rẽ… những người đàn bà.
Những cuộc hành trình đi về phía chân trời câm lặng
Không có gì bí ẩn
Họ là những người đàn bà bao dung độ lượng
Sống khôn thác thiêng!
Những người đàn bà đi về, hoặc chưa bao giờ biết đi về phía mồng Tám tháng Ba
Và chiều nay buổi chợ
Hoa nở tràn ngõ nhớ
Sao Mẹ không trách cứ đứa con trai vô tình!?...
NGUYỄN THỊ DUYÊN
Em và tháng Ba
Em của tháng Ba ngày trở lạnh
Đợi chờ bước chân ai giữa chiều Xuân
Mùi khói bếp dậy lên trong tiềm thức
Nhớ dáng mẹ ngồi bên bếp lửa tháng Ba…
Đôi lúc nghĩ, hay là mình trở lại
Nơi vườn quê mùa hoa bưởi trắng ngần!
Tóc ủ thơm cả vào trong giấc ngủ
Ai hát khúc buồn đi lạc vào tim…
Tháng Ba chậm... mai vườn vừa hé nở
Đón giá lạnh run run mắt lá non cười
Em chẳng thể vội vàng cất bước
Bao luyến lưu vương vấn không rời…
Tháng Ba cuốn em vào hoài niệm
Bếp lửa mùa Xuân cha kể chuyện chiến trường
Tên núi tên sông, những nẻo đường đất nước…
Quyện vào hương sắc đất trời mỗi độ tháng Ba!
Tháng 3/2024
ĐÀO MINH SƠN
Hái xuân
Cho găng vào tay
Xỏ ủng vào chân
Gùi mang lưng cõng
Em là nông dân
Gió hây hây
Má đỏ hây hây
Chè non búp nõn
Đồi như căng đầy
Em cô gái Phố
Làm dâu làng Chè
Giờ em sành sõi
Đồi, rừng, suối, khe
Vắt qua mùa nắng
Vắt qua mùa mưa
Tay em thoăn thoắt
Mầm xuân đang vừa.
NGUYỄN DOÃN VIỆT
Tháng Ba hoa gạo
Tháng Ba
Lòng ta thắp lên một góc làng hoa gạo
Nắng tắm cánh đồng
Lúa thì con gái mênh mông.
Tháng Ba
Tiếng ếch kêu những luống cà luống kiệu
Chăn áo bà giăng giăng đợi nắng
Ngõ nhà ai rải tím một màu xoan.
Em đi
Tháng Ba rát trận mưa rào lập hạ
Đêm hò hẹn đầu mùa yêu bẽn lẽn
Mưa hôm ấy đến giờ vẫn ướt một miền thương.
Tháng Ba
Làng đã khác xưa
Chỉ còn lại cây gạo già vẫn thi gan cùng tuế nguyệt
Vẫn mỗi tháng Ba về nức nở
Đốt lên phía góc làng lặng lẽ một trời yêu.
PHAN TRỌNG TẢO
Hẹn mùa tím xoan
Những tay xoan gầy guộc đến nao lòng
Hình hài cả mùa đông đầy kỷ niệm
Những chiếc lá lợp thời gian mưa nắng
Vội vàng rơi trơ lại tấm thân gầy
Chưa đến mùa treo tím lên cây
Oanh chưa hót khi bấc về run rẩy
Nhựa vẫn chảy âm thầm trong thớ gỗ
Hẹn một ngày về lại với mùa xuân
Ta như cây trần trụi những ngày đông
Bàn tay nhỏ che vạt chiều sương giá
Như cánh én chưa tìm ra chỗ đậu
Bay ngược chiều năm tháng vội vàng qua
Xuân gần sang và xoan cũng gần hoa
Tia nắng quét qua nhà như khoảnh khắc
Bộ sưu tập thời gian thêm một
Thêm một lần vai áo tím xoan
Lòng như cây trút lá để xanh
Hẹn xuân về tím xoan vẫy gọi
Cùng với lúa với hoa chuyển nhựa
Góp chút cho đời giọt nắng ban mai