24-06-2017 - 09:38

Chùm thơ của các tác giả Ngô Thế Lâm, Hà Lê, Nguyễn Lê

Xin hân hạnh giới thiệu bạn đọc chùm thơ nhiều tác giả được rút từ tuyển thơ của người Hà Tĩnh xa quê "Hồn quê".

NGÔ THẾ LÂM


- Quê: Hà Tĩnh
- Nơi ở hiện nay: Nha Trang - Khánh Hòa

 
MỘT KHÚC MÙA

 
Có một nhành sen nở trắng tinh khôi
Thơm váng vất cả góc trời mùa hạ
Có nụ mười giờ rụt rè mắc cỡ
Thủng thẳng cháy nồng sắc đỏ ban trưa
 
Có con ong vàng lạc lối tìm hoa
Để giấc ngủ ngày treo vào cánh nhụy
Có một cánh chuồn chập chờn mộng mị
Vắt vẻo, tròng trành mấy nhịp cầu ao
 
Có một con đò nằm hát ca dao
Nghe sông kể chuyện bên bồi bên lở
Có vầng trăng cứ tròn rồi khuyết dở
Để câu đợi chờ dài đến trăm năm
 
Có kẻ theo chồng, từ đấy bặt tăm
Có người chạnh lòng bắt đền lời hẹn
Câu thủy chung có bao giờ trọn vẹn
Nên lời ru nào cũng trách diêu bông…

Sen quê - Ảnh: Linh Phan


HÀ TĨNH ƠI, KHÚC HÁT ÂN TÌNH

 
Em có về cùng anh
Quê mẹ Miền Trung ngàn đời nắng gió
Tình người đơn sơ, hồn nhiên như cỏ
Bão lũ tràn về để sông chảy thành thơ
 
Em có về cùng anh
Nghe triều lên dặt dìu lời biển gọi
Nghe gió tự tình bài ca về hạt muối
Thương một đời cha da nhuốm nắng mặn mòi
 
Bát nước chè xanh ấm một lời mời
Từ ngày xưa ông bà ta đã gặp nhau như thế
Nghe đất trở mình kể chuyện đời dâu bể
Vôi trắng lá trầu một thuở kết thành đôi
 
Em hãy về quê mẹ một lần thôi
Để câu dân ca níu hồn người ở lại
Mẹ hát giận thương vọng về da diết mãi
Người xa người nhớ muối mặn gừng cay
 
Lòng dặn lòng ai nhé, chớ đổi thay
Lời hẹn thủy chung ấm nồng hơi thở
Như mẹ cha ta thì thầm một thuở
Một ngày cũng thành vàng đá trăm năm
 
Em hãy về cùng anh
Nơi giông bão đã lùi xa, nhịp đời trôi hối hả
Biển trả ơn cha bội mùa tôm cá
Đời mẹ cũng qua rồi tần tảo sớm khuya
 
Đôi mái chèo lại vỗ nhịp sông quê
Dâng ngập phù sa ngát thơm bờ bãi
Điệu ví ru anh thời trẻ thơ sống dậy
Em thấy không em, đẹp lắm quê mình!
 
Hà Tĩnh ơi, khúc hát ân tình!



              HÀ LÊ

 

- Sinh năm 1950. 
- Quê xã Tiên Điền, Nghi Xuân
- Nơi ở hiện nay: Lý Tự Trọng, Tp Vinh, Nghệ An
 
 
KHÚC CA GIÃ BẠN
(Ngày chia tỉnh tiễn anh Nhiệm về Hà Tĩnh)

 
Bạn về bên ấy núi Hồng
Và hai ta vẫn chung dòng sông Lam 
Hồng Lam ngân mãi cung đàn
Non xanh nước biếc tình càng thêm sâu
Bắc - Nam Bến Thủy nhịp cầu
Bên ni, bên nớ ở đâu cũng tình
Mười lăm năm với thành Vinh 
Bạn về… còn mãi bóng hình hai ta
Tình sâu nghĩa nặng mặn mà
Chung câu ví giặm khúc ca ân tình
Một vùng nhân kiệt địa linh
Ngàn năm xứ Nghệ vẫn mình với ta.
                                                    Xuân 1992

Nghệ Tĩnh từ trên cao (Ảnh Internet)


NGUYỄN LÊ


 
- Sinh: 1935. 
- Quê: Sài Gòn
- Dạy học nhiều năm ở Hà Tĩnh

 
MẸ 

 
Trưa về đến sau đồi
Gọi con như mọi bận
Mà không nghe trả lời
Thì mẹ ơi đừng giận
 
Nhìn vở bài toán đố
Con làm còn dở dang
Bỏ quên bên cửa sổ
Đừng bảo con không ngoan
 
Sân nhà đầy lá rụng
Mẹ đừng trách con lười
Thấy áo con đẫm máu
Đừng, đừng khóc mẹ ơi!
 
Giặc Mỹ nó nhằm con
Mà bắn vào tim mẹ
Đừng khóc con, mẹ nhé
Khóc sao hả căm thù!

 
GỬI EM
Tặng trường PTTH Lý Tự Trọng, huyện Thạch Hà,
nhân dịp 30 năm thành lập (1965 - 1995)

 
Thư em gợi nhớ ngày xưa ấy
Chống Mỹ, trường về cạnh miếu Nen
Nước từ Linh Cảm qua quê ngoại
Mát cả Thạch Hà - mát mắt em
 
Thư kể rằng: Xuân, Thạch Ngọc
Trở thành nhà thiết kế tài hoa
Khiến tôi nhớ Thạch Bàn, Sơn Lộc
Nhiều em đi khắp nước non nhà
 
Nguyễn Thị Mỹ Cam vào Quảng Trị
Xa trường, ngã ở chiến trường xa
Đất nước những năm ta đánh Mỹ
Hỏi có nơi mô(*) vắng Thạch Hà
 
Hôm nay em đã là cô giáo
Lòng muốn vào thăm đất Vũng Tàu
Hè này vô nhé, em đừng ngại
Bạn học chung trường cứ nhắc nhau
 
Thuận An mát rượi vườn cây trái
Em đến sầu riêng chắc ngọt hơn
Biên Hòa trắng nõn mùa hoa bưởi
Tới lúc em về tóc vẫn thơm
 
Tôi dẫn em về cùng lịch sử
Chỉ nơi anh Trọng bắn cò Tây
Để em yêu mãi ngôi trường cũ
Như lá xanh hoài với sắc mây
 
Có nhớ không em, người Thạch Tiến
Mở lòng ra đón cả trường ta
Lúc pháo giặc gầm rung phía biển
Bầu trời đen đặc lũ “Con ma”
 
Đồng Lộc, Cầu Song bom Mỹ dội
Đến trường em phải lội qua sông
Nghe thầy cô giảng bao điều mới
Rét đậm, môi khô vẫn ấm lòng
 
Trường xưa đầm ấm trong sâu thẳm
Nói mãi không sao đến tận cùng
Hôm nào em nhớ thay bè bạn
Ôm lấy trường ta với nụ hôn
. . . . .
Loading the player...