20-03-2019 - 07:59

TÔI THƯƠNG NHỚ NGÀY THÁNG BA CHƯA QUA tản văn của Lâm Lâm

     Tôi vẫn thường thích những ngày tháng ba không mùa đó. Những ngày không định vị bằng thời gian mà chính bằng những mùi hương phảng phất quanh ta. Có một lúc nào đó, bạn cũng như tôi, nằm đọc sách bên cửa sổ và nghe thoảng trong gió một mùi hương mà thoáng chốc bần thần rồi vỡ òa nhận ra như gặp lại những người bạn cũ.

Hương bưởi đến một cách không báo trước như thế. Lúc e ấp nhẹ nhàng, lúc nồng nàn quyến luyến như không thể rời đi.

      Lại nhớ những ngày xa xưa bên cửa sổ khu vườn đầy cây có một cây bưởi lớn. Cây bưởi đó được người bạn cũ của ông nội gửi tặng từ vùng đất bưởi nổi tiếng của Hà Tĩnh, Bưởi Phúc Trạch. Ông nội quý lắm, đem trồng ngay sát lối đi ra khu vườn sau. Từ cửa sổ của phòng đọc sách, lần đầu tiên trong đời khi tôi đi kiếm tìm mùi hương thoang thoảng đó, tôi đã vỡ òa khi nhận ra cây bưởi đã đơm hoa. Hình ảnh  cả một cây bưởi trắng xóa bên cửa sổ hồi đó lưu dấu vào tôi những hình ảnh không thể phai mờ.

     Tôi thường có thói quen gọi tên của những mùa hoa hơn là những tháng ngày định sẵn. Tháng hoa mận hoa mơ, tháng hoa xoài, hoa bưởi. Bởi thế, những tháng ngày âm ẩm sau tết, mùa hoa bưởi thường kéo dài rất lâu, từ khi những nụ hoa tròn xinh cho đến khi những mắt quả chum chím no tròn sau những đài nhụy, mùa hoa bưởi vẫn chưa kết thúc (bởi mùi hương của nó vấn vít mãi không rời)

       Có những mùa hoa bưởi trĩu trịt rụng trắng cả mặt đất. Bọn trẻ con chúng tôi thường nhặt lấy về chơi đồ hàng. Hồi đó tôi và Khuyên đã có những tháng ngày đi qua mùa hoa bưởi. Nhà hai đứa ở cùng xóm, lại sàn sàn tuổi  nên rất thân nhau. Khuyên xinh đẹp của tôi có mái tóc xoăn bồng bềnh ánh vàng, khuôn mặt vuông chữ điền và hai lúm đồng tiền lộ ra khi cười trông xinh đẹp như một em bé người Nga, còn tôi đen nhẻm, bé như một cái kẹo. Nhưng cũng kì, chúng tôi chẳng bao giờ nghĩ đến sự khập khiễng đó ngoài việc ganh với nhau ai nhặt được nhiều hoa bưởi hơn ai khi đổ nó ra từ gấu áo trước bụng. Những cánh trắng nhụy vàng thơm nức đó đem về chơi đồ hàng. Giọng Bắc Trung Nampha tạp được tận dụng triệt để. Gia đình bố mẹ con cái đề huề chơi hết tiệc này đến tiệc khác. Hoa bưởi làm hoa cưới, hoa bưởi quà tặng nhau , hoa bưởi làm gạo thơm…Chúng tôi cứ thế hít hà món cơm hoa bưởi, chè hoa bưởi do những người đầu bếp nếu lên suốt cả một mùa tuổi thơ không biết chán.

Lớn lên tí khi đã bắt đầu “ làm đỏm" hoa bưởi lại được nhặt về. Lúc này không bày cỗ, không nấu cơm nữa. Những đứa con gái tóc dài đen nhánh đã biết nấu chưng hoa bưởi thành nước hoa bưởi để nấu chè, làm bánh và bôi đầy cả tóc nhau thơm mãi không thôi.

Rồi một đứa một nơi. Khuyên chuyển vào Sài Gòn vào một ngày mưa rào tầm tã. Trời lúc đó đã oi oi sang hè. Tôi không tiến, chỉ ngồi dưới chõng tre dưới gốc cây bưởi nhìn lên đám lá xanh rì và những chum quả xanh non no tròn lúc lỉu.

Từ đó mà bặt tin nhau. Bạn ở tận Sài Gòn đầy nắng chẳng còn về quê được nhiều. Hương hoa bưởi chắc cũng từ đó mà trôi vào xa khuất. Cuộc sống hối hả quá, bon chen quá chắc chẳng còn nhớ đến hơi thở mùa xuân trong sắc mưa bụi thơm lừng hương hoa bưởi …để cho tôi vẫn cứ thầm nuối tiếc cho bạn lại cứ luôn mãi nhắc nhở mình rằng: Bao giờ cho đến ngày xưa…

Ngày xưa. Bên hiên nhà rộ nắng mùa xuân. Ông nội vẫn thường ngồi bên chiếc chõng tre kê ở góc vườn đọc những bài thơ mùa xuân tươi tắn. Rồi ông kể về những ngày chinh chiến đã qua, những đồng đội cũ, những khi nhớ nhà. Kể như hồi ức nhắc lại những kỉ niệm có thể lãng quên qua những tháng ngày rong ruổi bon chen trong vòng xoay cuộc sống nhưng lại không thể mất đi trong vỉa tầng kí ức. Tôi lớn lên trong những câu chuyện kể . trong những câu thơ trong sách học vần:

Mỗi mùa xuân thơm lừng hoa bưởi
Rắc trắng vườn nhà những cánh hoa vương
Em lại nhớ ngày xưa anh ra trận
Cũng giữa mùa hoa bưởi ngát hương

                                            (Tô Hùng)

Bởi thế từ rất lâu rồi trong tôi lại nghĩ về mùa hoa bưởi mãi như mùa của người cô phụ đợi chờ chồng sau những năm tháng chiến chinh đằng đẵng không thôi. Hương bưởi vấn vít nồng nhàn nhớ nhung với sắc trắng tinh khôi dịu dàng e ấp là tấm lòng thủy chung của họ gửi gắm cả nỗi lòng vào đó.

Hoa bưởi vì thế mà trắng

Hương bưởi vì thế mà thơm

Hoa bưởi vì thế gợi lên trong lòng ta những hoài nhớ không thôi về những tháng ngày đẹp đẽ …ngày tháng ba không lỗi hẹn bao giờ!

. . . . .
Loading the player...