Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu chùm thơ các tác giả đăng trên Tạp chí Hồng Lĩnh số tháng 9/2022 (Phần 2).
HỮU NHÂN
Thuyền trăng
Son vàng luyênh loáng biển khơi
Đêm nay biển nhuộm da trời mênh mông
Con thuyền mắc võng đại dương
Lắc lư giữa cõi miên trường sóng xô
Thuyền trăng lướt sóng gọi bờ
Em ơi Hòn Én sương mờ giăng giăng
Anh về từ biển mênh mang
Đầy khoang cá bạc trăng vàng thênh thênh
Hải hồ một kiếp lênh đênh
Lắng từng nhịp thở ân tình đó em
Khuôn vàng ngấm chín hơi men
Đã long lanh chảy một miền nước mây
Trăng nghiêng Tượng Lĩnh hao gầy
Nửa chia bến Nhượng nửa say mạn thuyền
Ôm trăng mà gửi vào đêm
Lắng nghe biển Nhượng êm đềm sóng xô...
NGUYỄN VĂN HOAN
Khoảnh khắc thu
Vào thu rồi quê ơi
Tiếng ve mùa đã cạn
Lửa phượng đang tàn theo sắc nắng
Cúc vàng gió thoảng hương đưa
Xa thêm mùa cọt kẹt võng trưa
Lẹt phẹt quạt lá kè đêm xua muỗi
Lùi xa thêm lời gửi trao nông nổi
Những hẹn hò vụng dại viết lên cây.
Trời đang thay màu mây
Quả vườn vào độ ngọt
Phút hợp giao muôn loài ủ mật
Sánh vàng sắc nắng chiều thu.
Dìu dặt khúc ru
Gió giao mùa quê mới
Vào mùa trăng huyền thoại
Khoảnh khắc thu vời vợi những nỗi niềm!
Ảnh: internet
TRẦN Y VINH
Về với mẹ
Xa quê bốn chục năm rồi
Hồn nghe văng vẳng những lời ầu ơ
Mẹ già tóc trắng phơ phơ
Lưng còng gối mỏi mong chờ tin con
Tháng năm dầu dĩa vẹt tròn
Vẫn không quên được thuở còn nằm nôi
Ta về
Với mẹ ta thôi
Tháng năm biền biệt quê người lênh đênh
Ta về cùng chị cùng anh
Chắt chiu nỗi nhớ để dành hôm nay
Bàn tay xiết chặt bàn tay
Nói gì nước mắt đã đầy đôi môi…
ta về
Với mẹ
ta thôi…
NGUYỄN VĨNH TIẾN
Trưa tháng bảy âm
Đời này kiếp này
Không có gì ngon hơn canh sấu
Tất nhiên là cơm mẹ nấu
Đời sau kiếp sau
Có khi lại là virus
Hoặc là khí trơ
Bay lơ ngơ
Trong thiên hà hoặc lạc ra ngoài thiên hà...
Đời này kiếp này
Hạnh phúc nhất khi về nhà
Ngắm cây hoa mộc nở
Buồn thơm li ti
Những mảnh tình tan vỡ...
Nên hãy cứ thở
Nếu thích thì lặn ngụp trong hơi thở
Và đừng sợ
Bởi luân hồi là thứ ảo vọng thôi...
Nên hãy cứ ngồi
Pha ấm trà thơm man mát
Tham vọng thanh xuân cứ để nó tan nát
Thành đầm sen tháng bảy
Thành cúc vàng...
Đời này kiếp này
Thích rau muống rau lang
Nhớ con lợn
Đàn gà chiêm chiếp...
Quá trưa, nắng vừa thiêm thiếp
Ngủ đi, nắng cũng ngủ đi
Thức hay ho gì vật vã mồ hôi...
Mơ trưa, gần hoá xa xôi
Đời trôi thoang thoảng như hồi chuông buông...
7.2022
VI THÙY LINH
Hộ chiếu mới
Không thích phải xếp hàng
Vì ít thời gian
Thật đáng sợ những chờ đợi kéo dài
Vỉa hè đường Trần Phú người nối nhau chờ trước Cục Xuất nhập cảnh
Ngược chiều đường xe tôi ngược đám đông nhận passport nhanh (nhờ bạn thương thấu hiểu)
Hộ chiếu mới in đẹp hơn, sao bỏ mục “Nơi sinh”?
Tôi không thích trang nhân thân lược dòng quan trọng
Nơi sống, quốc tịch đổi
Nhưng nơi sinh mỗi người là duy nhất
Duy nhất xác định nguồn gốc con người
Tôi chào đời giữa đất thiêng Hà Nội!
Tác giả “Hộ chiếu tâm hồn” lâu không bay Châu Âu
Nàng đã có đêm “Bay cùng ViLi” với sách tím, vé tím, sân khấu tím, ánh sáng tím ôm váy tím trong Nhà hát Lớn
10 năm rồi chưa ngừng bay
20 năm chưa nguôi mê say...
Hôm nay
Thứ Sáu cuối cùng của tháng Bảy lịch Tây
Cầm trên tay hộ chiếu mới bìa tím than
Ôi các sắc độ tím đắm nàng
Trên thịt da dễ tổn thương dễ hằn vết tím
Tuần mới là 1 tháng Tám
Muốn quên đi những trang hoang mang
Âm - Dương, Hư - Thực, Ác Quỷ - Thiên thần đánh tráo dương gian
Thừa giờ bay, nàng quyết định làm phi công một mình những chuyến không kích lên vòm trời phía Tây
Để sắp xếp lại dữ liệu những đám mây khứ hồi niềm tin nguyên vẹn
Giữa không phận Ái thành không cần kính thiên văn, viễn vọng
Nàng thấy linh hồn mình bay vào thiên hà linh tú... vọng xa
Ngón trỏ điểm chỉ son
Môi đóng dấu thị thực
Khẩu hình khe khẽ mở điệp thanh ngân giang
Không rõ chào hay từ biệt?
Thứ Sáu, 29.7.2022
NSND HOÀNG CÚC
Yêu
Anh khu trú trong em tựa ong nâu hút mật
Em hoa vàng ngào ngạt nồng nàn, sóng sánh Anh
Chúng mình tận hiến mùa tín cuồng trái chín...
Mắc bẫy hương hoa gieo hạt sinh tồn
Kia trời có rộng dài cho ong mê mải
Mệt mê yêu trên phiến phiến hoa tình...
Liệu sẽ gió giông vùi hoa phai nhuỵ ?
Để quên đường phiêu bạt ong nâu,
Có thể hai ta không còn biết về đâu
Gió cuốn phong ba tàn cơn say khát
Hoa đã sai mùa
Oải cánh ong nâu
Đâu biết nữa
Còn mùa hoa mật!
PHẠM MAI CHIÊN
Gửi đến trăm năm
100 năm nữa ai đến đồi thông viếng chùa Chân Tiên nước Việt
100 năm nữa ai nhớ đồi thông có chùa Chân Tiên nước Việt
100 năm nữa ai biết
Bình yên chơi đùa hoa cài trên tóc
Nằm lăn trên lá nhìn kẽ trời xanh
Tiếng cười vang 99 ngọn núi Hồng.
100 năm nữa rừng thông còn nhắc
100 năm nữa Suối Tiên còn khóc
Hồn người về theo gió
Thương xót nhân gian bĩ cực
Thương xót thần tiên lưu lạc
Biết có ngày sau trần gian cầm dao đi đòi nợ xấu
Biết có ngày sau thần tiên nhiệm màu phù thiện diệt ác
Cớ sao hôm nay buông gươm, đốt chùa
Cớ sao mắt cay ngàn cây gió lay...
Ảnh: internet
Cây sứ trong vườn Uy Viễn Tướng công
1. Anh có thể gọi cho em không
Cỗi cằn nhựa sống
Mà mùa nơi em căng tràn ngột ngạt
Mệt mỏi thờ ơ
Xuân đang về trước cửa hoa giăng ngập đường
Anh có thể mang em theo trên từng chặng dừng
Là đoá hoa trắng sứ
Thơm nồng nơi thanh tịnh
Thánh thiện nở trong đêm
2. Cây sứ trắng mùa hoa đã vãn, chiếc lá rụng trí nhớ vàng mơ thân cành
(Đối với đàn ông chỉ cần hiểu không cần yêu- người ta đã nói với em như vậy).
Cây sứ cớ chi chẳng giữ cho mình bông hoa trắng, cuối mùa đông lấp lánh toả hương.
(Hiểu một người đàn ông là biết họ cần gì phải không? Đôi khi muốn tự do và chiếm cứ ...)
Cây sứ không có bông hoa nào nữa, chỉ còn trắng muốt màu cây.
Cổ Đạm, 24.1.2019
PHẠM QUỲNH NHƯ
Nghe câu ví quê mình
Câu ví trầm theo dòng sông
Bỗng vút cao bồng bềnh làn mây trôi nổi
Vắt qua thời gian
Câu ví không có tuổi
Gừng cay… muối mặn người ơi!
Ta yêu nhau như câu ví
Ai về ai ở… mặc ai
Chợt níu lại bước chân lãng tử
Mấy mùa trăng phiêu bạt phương trời!
Nghe câu ví như nghe lời nhắn nhủ
Ta về… ta tắm… người ơi!
Tôi miệt mài phù hoa phố xá
Bỏ sau lưng câu đợi câu chờ
Sáng nay tắm trong hương đồng gió nội
Giật mình nghe ai ví đò đưa!
Chắp tay vái trước cửa chùa
Bạn giờ sấp ngửa nơi nao
Câu thơ giã biệt nát nhàu ruột gan
Mình về lo một không gian
Gà tơ mấy lứa vườn cam bói mùa
Còng lưng gánh cả bão mưa
Đường cày lật nắng sá bừa đẫm sương
Chiếc đài để ở đầu giường
Dõi theo tin bạn tha phương mịt mù
Mặc ai nấp bóng ô dù
Vi la biệt thự rối mù giàu sang
Hai ta mỗi đứa một đàng
Miếng cơm manh áo đa mang bến bờ
May còn có mấy câu thơ
Tin nhau lúc nắng đợi chờ khi mưa
Bao giờ cho đến ngày xưa
Củ khoai bẻ nửa lát dừa chia đôi
Trời còn mưa nắng chưa thôi
Ta còn mỗi đứa một nơi kiếm tìm
Đêm buồn rơi một tiếng chim
Lại lo tin bạn nổi chìm thiệt thua
Chắp tay vái trước cửa chùa
Cầu mong đời bạn sớm trưa yên bình.
VŨ TRỌNG HOÀI
Lối rẽ
Ta ngang qua lối rẽ
Đường mòn bóng trăng khua
Ta ngang qua lối rẽ
Nắng hong gió thêu thùa
Ta ngang qua lối rẽ
Sông xưa giờ buông tơ
Con thuyền xanh ngơ ngác
Chòng chành đôi câu thơ
Ta ngang qua lối rẽ
Rơm mùa rối chuông ngân
Chẳng thơm mùi hò hẹn
Cuối con đèo chân vân
Ta ngang qua lối rẽ
Em up load vội vàng
Lời yêu thương mơn mởn
Héo mòn cánh đồng hoang
Lối rẽ nào ta qua
Vắng em vắng cỏ hoa
Một tiếng đàn khẽ vọng
Vào giấc hoè lan xa... !