Nhân kỷ niệm 78 năm Ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944-22/12/2022) Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu chùm thơ viết về người lính của các tác giả đăng trên Tạp chí Hồng Lĩnh số tháng 12/2022.
TRẦN HÀNH SƠN
Cánh hoa đỏ
Biết trái tim anh giấu một người con gái
Đêm hành quân đốt lửa lòng biên thư
Đầu ngọn súng anh treo nỗi nhớ
Mang tình yêu tìm diệt quân thù!
Anh ngã xuống vì quê hương đất nước
Giọt máu đào lệ thắm đỏ bức thư
Như tấm Huân chương anh cài trên ngực
Như vầng trăng hao khuyết nở trên mồ!
Chị kể rằng: trước lúc ra chiến trường
Cánh thư anh bay về hò hẹn
Năm mươi năm khép lòng phong kín
Phút thiêng liêng cánh hoa đỏ rưng rưng!
Trả lại tên cho anh
Một lần em đến nghĩa trang
Tìm anh trong nắng võ vàng Trường Sơn...
Khói hương cho dạ bồn chồn
Muôn hàng mộ chí linh hồn gần xa...
Cúi hôn bia đá lệ nhoà
Mắt rưng rưng giữa ác tà cô liêu!
Anh nằm đâu dưới ráng chiều?
Mà nghe nẫu ruột cuốc kêu cuối rừng...
“Vô danh” hoa úa lạnh lùng
Tên anh xanh với biển sông núi ngàn
Hàng bia như dấu chấm than
Như muôn giọt lệ chảy tràn đất thiêng!
Bốn tám năm anh không tên
Không thêm một tuổi lặng yên giữa rừng
Trường Sơn cây cỏ rưng rưng
Trả tên mộ chí xin đừng “vô danh”.
NGUYỄN ĐĂNG ĐỘ
Chưa một lần về
(Kính dâng các anh hùng liệt sĩ hy sinh vì độc lập tự do của tổ quốc)
Anh ở đâu sao mãi chưa về
Chiến tranh đi qua đất nước về một cội
Mẹ heo hắt mòn ngày năm canh mỏi gối
Ban thờ nhà ngơ ngẩn khói hương bay
Các anh đi không tiếc tuổi hai mươi
Thân xác gửi nơi rừng già vực thẳm
Anh chẳng có cho mình dù một vuông cỏ thắm
Để lại nỗi niềm quay quắt phía trời quê
Anh ở đâu?
Trận mạc còn đây mùi thuốc súng còn đây
Quảng Trị, Tây Nguyên, miền Đông, Nam bộ…
Anh nằm lại nơi nào giữa biển xanh và cỏ
Nén tâm nhang quặn thắt quẩn quanh mồ
Các anh đi son sắt một lời thề
Lấy cái chết dựng trường thành tổ quốc
Lấy cái chết kết làm hoa trên cát
Cho con tàu tổ quốc vút tầng cao…
Giữa nghìn trùng cách biệt chia ly
Xin cúi lạy anh linh những người lính trẻ
Những người lính bỏ mình trên đất mẹ
Để đất nước hóa rồng vượt sóng cả hồi sinh.
10/7/ 2022
Cố hương
Gió đang thổi về bên kia ký ức
Quê hương nắng cháy rát da
Em mười sáu giữa bom vùi đạn réo
Mẹ còng lưng che đất giữ làng
Căn nhà nhỏ, người quê nghèo lam lũ
Vùi trong bão đạn mưa bom
Vẫn từ đất vun cao thành tổ quốc
Cho mùa hoa sinh nở những mùa hoa
Quê hương trĩu nặng bóng cố nhân
Bao thế hệ ra đi không ngày trở lại
Mẹ chống gối đêm còng ngóng đợi
Ruộng lúa bờ tre sa sã cuốc gọi bầy
Bờ đê xưa lối nhỏ dáng hao gầy
Lời ru quyện giữa đất trời xao động
Khói lam chiều đượm thơm hương lúa mới
Rưng rưng lệ ướt chiều rơi
Ngày tôi về xao xác tiếng ve kêu
Gà gáy sớm gọi bình minh ngày mới
Bờ tre cũ dấu xưa diệu vợi
Đom đóm bay tít tắp chân trời
Tôi lớn lên giữa bão táp cuộc đời
Những kỉ niệm buồn vui tuổi thơ khờ khạo
Mãi lưu giữ tình yêu nơi quê nghèo xóm nhỏ
Ấm trong ngọn lửa đời người.
PHAN TRỌNG TẢO
Điểm cao 601
Mùa hè 1972 đỏ lửa
Lá chắn Đắk Tô không thể nào mở cửa
Cắt một lát vào thị xã
Khó hơn cả lên sao Kim
Cái gọng kìm Kon Tum
Bên này chúng tôi
Bên kia chúng nó
Chỉ khác nhau cây súng trên tay
Máu đổ bên này
Máu đổ bên kia
Máu đỏ
Chuỗi chuỗi chảy xuống triền rừng nghìn tuổi
Như rễ cây buông chuỗi giữa đại ngàn
Đài tưởng niệm các chị các anh
Sừng sững nơi chúng mình từng góp máu
Thắp nén hương
Đau đáu
- Tất cả ở đâu xin hãy tìm về!
- Phập phồng dưới rễ cà phê
Chuỗi… Chuỗi…