Tổ quốc mùa xuân
Tổ quốc là tiếng ầu ơ của mẹ
Rặng tre rì rào, ngọn gió nồm nam
Tổ quốc xanh trong gié lúa cành cam
Trong nắng biển sớm mai, hoàng hôn chiều núi biếc
Đêm trăng lên câu hò da diết
Em xõa tóc xanh, mẹ ngồi giặt áo
Dẫu sông có đi ra biển nào rộng lớn
Cũng bắt đầu từ nguồn suối nơi xa
Tổ quốc là nhà(*), có bếp lửa ngày Xuân
Môi mẹ thắm trầu cay, vai áo cha sờn bạc
Thịt mỡ bánh chưng, nỗi ước ao một thời khó nhọc
Rộn rã cối chày náo nức những làng quê
Tổ quốc là nơi những người lính không về
Đem tuổi xuân hòa vào cùng cây cỏ
Lời hẹn ước hòa bình, lứa đôi dang dở
Cho hôm nay Xuân thắm nở đầy hoa
Đường rộng mở, thế giới thành bao la
Xin đừng quên Tổ quốc nhiều gian khó
Dầu nắng nỏ mưa chan, đào mai vẫn nở
Tổ quốc vào Xuân nối tiếp những mùa xuân
(*) Ý của Đại văn hào Ilia Ê -ren- bua “Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc”

(ảnh sưu tầm)
Lời ru của mẹ
Kính dâng 10 cô Đồng Lộc
Đồi thông xanh tấm áo choàng đất mẹ
Ủ ấm đàn con giấc ngủ trăng rằm
Gió vẫn hát lời bài ca năm tháng
Và cỏ vẫn xanh êm trong nôi nhỏ các con nằm
Này lược gương hãy chải mái tóc xanh!
Mai mốt các con về hồng tươi nắng sớm
Hương sả dịu dàng quyện trong mùa thiếu nữ
Chẳng đạn bom nào còn cắt chia những cánh trăng thiên thần
Này bạch đàn xanh, hãy vẫy bàn tay lá!
Chào đón đoàn quân lộng lẫy trở về
Những gót nhỏ xinh tươi trên miền quê sỏi đá
Mẹ sẽ gọi tên các con mình: Tàn, Cúc, Hường, Xuân, Nhỏ,
Hà, Hợi, Rạng, Xuân, Xanh
Các con ơi, ngồi lại!
Mẹ lấy nước sông La, bồ kết chợ Nầm gội đầu con nhé!
Sẽ hết mùi khói bom và bụi trần chiến địa
Ngủ đi các con, trời lại xanh rồi!
(ảnh Đậu Bình)
Nhớ Lang Liêu
Này mặt đất vuông
Này bầu trời tròn
Cây cỏ ruộng đồng thơm ngon hạt gạo
Thịt mỡ, muối tiêu sản vật dân làm
Tiềng chày gõ vào đêm xuân náo nức
Bếp lửa gọi bình minh rực sáng trong lòng
Ơi Lang Liêu, hoàng tử của dân nghèo
Bững bát cơm biết nhớ về tiên tổ
Thắp nén hương nhớ trời đất một thuở
“ăn lộc đền ơn kẻ cấy cày”
Bánh thời có nhân, người thời có nghĩa
Sống trong nhân gian mới thấm lẽ giao hoà
Nếu làm vua mà chỉ biết sơn hào hải vị
Thì còn đâu giang sơn gấm vóc này
Bóc bánh chưng nay, nhớ truyền thuyết cũ
Phút giao thừa ngào ngạt khói hương bay.