Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu tác giả Lê Thị Trâm Anh - Hội viên Thơ, Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh.
LÊ THỊ TRÂM ANH
Bút danh: Linh Lâm
Ngày tháng năm sinh: 19 - 5 -1977
Quê quán: Xã Trường Lộc, huyện Can Lộc, Tỉnh Hà Tĩnh
Nơi công tác hoặc thường trú hiện nay: Trung tâm Văn hóa - Truyền thông huyện Lộc Hà
Thường trú tại: Số nhà 200, đường Nguyễn Công Trứ, khối phố I, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh, tỉnh Hà Tĩnh.
Hội viên Hội VHNT Hà Tĩnh, chuyên ngành: Thơ Năm kết nạp: 2004
Địa chỉ liên lạc: Trung tâm Văn hóa - Truyền thông huyện Lộc Hà
Điện thoại: 0904.064.555 hoặc 091.523.1977
Tác phẩm chính đã công bố, xuất bản:
- Hóa thân (Thơ, NXB Hội nhà văn, 2019)
- Thơ in chung trong các Tuyển tập do Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh ấn hành
Tác phẩm tự chọn:
KÝ SỰ CHUYỆN LÀNG CÁ
Tơ mơ sáng
Tiếng í ới đã râm ran làng biển
Đánh thức bình minh, đón hoa sóng vỗ về
Từng đoàn thuyền nối đuôi nhau cập bến
Lấp lánh khoang đầy bao hải sản tươi ngon
Quang gánh đội đầu, xe thồ xuôi ngược chở cá tôm
Hối hả chạy cho kịp chợ.
Mẹ tôi dấu vết chân chim đằng sau vành nón lá
Chị tôi bận kín áo, khăn choàng che nắng
nhẫn nại ngồi mong bán hết cá tôm.
Thi thoảng gặp những cơn gió nồm, như muốn trêu ngươi,
cuốn sặc mùi tanh tưởi dằn vặt những buổi chợ trưa nóng nực.
Ở làng cá
Đàn ông, con trai sinh ra để đi biển
Để lại trong những ngôi nhà đầy ngư lưới cụ bủa giăng,
Là những người đàn bà với thói quen được nằm với chồng nửa đêm,
được ăn cơm với chồng nửa bữa.
Riết mãi cũng thành quen,
chỉ có nỗi đợi chờ hầu như ngày nào cũng mới.
Những bàn tay sần sùi lần đan mắt lưới
Thắt những nút vòng đo lòng biển nông sâu.
Có những người đàn ông như cha tôi
Giữa ngàn sóng trùng dương đã hóa thành “sói biển”
Định vị niềm vui bằng mỏ neo,
bám đầy rong rêu sau mỗi chuyến đi dài.
Mặt trời thức giấc, mở ra một ngày mới tinh khiết sương mai
Từng đoàn tàu lại băng băng vươn khơi vượt sóng
Rưng rức lời nguyện cầu cho trời yên biển lặng
Khoang chứa đầy Lộc biển
Lấp lánh tươi màu rạng rỡ bình minh…
HÓA THÂN
Cỏ chín rồi đấy em
Những hạt vàng của một mùa sao mới
Em còn giữ một thời nông nổi
Lênh đênh nỗi buồn… Ta và Em.
Những chiêc lá vàng cong như con thuyền lấm lem
Mắc cạn trên những phố dài
Mắc cạn những con thuyền mùa hè
Đựng ước mơ của ta nằm im trên phố vắng.
Một ngày ta hóa thành sao
Bay lên bầu trời thả những ước mơ của ta rơi xuống
Em có thấy trong cơn mưa bất chợt
Con phố cựa mình gặp lại nỗi niềm xưa?
Một ngày ta nhớ về em
Thấy mình hóa chiếc lá vàng cong
Lênh đênh trôi đợi lúc mình phát sáng….
RAU GIÀ
Mẹ ngồi bán mấy mớ rau
Ai còn mặc cả sao lâu vậy trời?
Tóc xanh gửi hết cho đời
Bây giờ tóc bạc còn ngồi bán rau.
Mẹ nào toan tính gì đâu
Rau vườn bòn nhặt, trước - sau ngần này
Hành tăm, ngò, húng, quế cay
Mẹ mang bán nốt vị say cho người...
Con xin mua mớ rau mùi
Biết là hương của đất trời mẹ cho.