01-05-2020 - 08:56

Tác giả Võ Thúy Vân

Văn nghệ Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu chân dung Tác giả Võ Thúy Vân - Hội viên thơ, Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh.

VÕ THỊ THÚY VÂN

Ngày tháng năm sinh: 29 - 10 - 1976

Quê quán: Xã Xuân Hội, Nghi Xuân, Hà Tĩnh

Nơi công tác hoặc thường trú hiện nay: Giáo viên ngữ văn Trường THCS Đan Trường Hội - Nghi Xuân - Hà Tĩnh

Hội viên Hội liên hiệp VHNT Hà Tĩnh, chuyên ngành: Thơ      Năm kết nạp: 2019

Địa chỉ liên lạc: Trường PTCS Đan Trường Hội - Nghi Xuân - Hà Tĩnh

Điện thoại : 0949150145, Email: vovan197677@Gmail.com

Tác phẩm đã công bố, xuất bản:

Đổ nhớ ra phơi (Thơ, NXB Hội nhà văn, 2020)

 

Tác phẩm tự chọn:

 

NẾU MAI VỀ CHỐN CŨ

 

Nếu mai đây người có về chốn nhớ

Của chúng mình một thuở díu dan nhau

Nhặt giúp ta vài miếng rơi tình vỡ

Dù biết rằng tim mỗi đứa rất đau.

 

Nếu mai đây người có về chốn cũ

Tìm giùm ta chút rớt rụng dại khờ

Miền ký ức giấu nơi hàng phượng vĩ

Hoang liêu buồn trong nắng hạ bơ vơ.

 

Nếu mai đây ta không còn trở lại

Chắc cát buồn giữa lửa hạ đốt thiêu

Chỉ còn ai trên miền xưa thơ dại

Trong ráng chiều chầm chậm xuống đìu hiu.

 

Nếu mai đây ta không còn về nữa

Chốn nhớ một thời vẫn cứ tinh khôi

Phía hư vô hay nổi trôi dâu bể

Vẫn nguyên trinh như thuở mới bắt đầu

 

VỚI BIỂN CHIỀU NAY

 

Ta về nghe biển hát

Bao lời buồn ngàn xưa

Ngả mình trên chiếu cát

Thả rong hồn vu vơ.

 

Chẳng biết tự bao giờ

Trong lòng sâu biển cả

Đã tượng hình lời ru

Của tháng ngày xưa cũ

 

Ta ngồi nghe biển thở

Những tiếng dài trầm luân

Chạm nhau hồn đày đọa

Những đợi chờ mong manh.

 

Dang rộng vòng tay ôm

Khoảng đời ta cô lẻ

Bọt bèo trôi lênh đênh

Xác xơ mùa bão lũ.

 

Bao thương yêu ngày cũ

Theo mùa tàn phai đi....

Ta ngồi nghe biển gió

Thổi rạc mùa thiên di

 

LỤC BÁT TÌNH PHAI

 

Hoàng hôn sót giọt nắng tàn,

Ánh chiều dần khuất cuối ngàn dâu xanh.

Một mình ta, với thâu canh,

Mượn thơ nâng bút vẽ tranh họa đời.

 

Ngâm nga khúc hát trăng cười,

Mặc cho miệng thế buông lời dối gian

Duyên đời tan hợp, hợp tan,

Như hoa sớm nở tối tàn vậy thôi.

 

Đêm về đổ nhớ ra phơi,

Đổ thương ra đếm cho vơi nỗi buồn.

Đổ luôn cả những giận hờn,

Rồi đem sàng sảy xem còn nỗi đau.

 

Xé tan nửa trái tim nhàu,

Làm thang thuốc giải muộn sầu sầu lòng ta.

Cho quên hết những ngày qua,

Với bao buồn tủi xót xa phận mình .

 

. . . . .
Loading the player...